Bán nguyệt san Tổ Quốc
Số 81. Phát hành ngày 15 / 02 / 2010
Thư Tòa Soạn : Đối tượng đàn áp thực sự
Toàn ban biên tập Tổ Quốc xin kính chúc quý độc giả một năm Canh Dần an khang hạnh phúc.
Tết năm nay không vui. Không phải chỉ vì đời sống trở thành khó khăn, trái với những tuyên bố lạc quan của chính quyền về tình hình kinh tế, mà chủ yếu vì không khí đàn áp bao trùm. Đợt đàn áp chính trị trở thành ngột ngạt trong những ngày trước Tết.
Số người bị xử án và bỏ tù không nhiều, mười lăm người trong vòng một tháng, điều gây sốc là cách buộc tội và xét xử. Các bản cáo trạng chỉ dựa vào những hành động hoàn toàn không vi phạm một điều luật nào và những lời lẽ mà chính những người cầm quyền cũng đã nói để kết luận các bị can đã phạm tội nghiêm trọng, để rồi sau đó các thẩm phán vẹt đọc những bản án đã được ai đó quyết định từ trước. Các bản cáo trạng này sẽ không mất đi một chút giá trị nào nếu chúng nói thẳng rằng các bị cáo không làm gì cả nhưng cần phải trừng trị. Và quả như thế, cô Phạm Thanh Nghiên đã bị xử bốn năm tù vì tội ngồi yên trong nhà. Trong trường hợp Trần Khải Thanh Thủy mọi tính từ đều không thể mô tả. Một phụ nữ đang mắc bệnh hiểm nghèo bị những kẻ lạ mặt đến tận nhà hành hung trước sự chứng kiến của công an; sau đó chính nạn nhân, chứ không phải những kẻ lạ mặt, bị xử ba năm rưỡi tù vì tội hành hung. Sự kiện công an dùng bọn lưu manh để đánh người tuy khá thông thường nhưng chưa bao giờ đạt tới mức độ trắng trợn này. Ngôn ngữ trở thành bất lực trước một sự thực vượt quá cả tưởng tượng.
Một chính quyền chỉ còn là một chính quyền khi nó còn tôn trọng một pháp luật nào đó và tự phân biệt với bọn đạo tặc. Thực tế là chúng ta đang chứng kiến một chính quyền kết hợp với bọn đạo tặc, bất chấp luật pháp và sử dụng tòa án như một dụng cụ khủng bố. Các chính quyền thống trị ngoại bang trước đây cũng đã từng bách hại không bằng cớ những người Việt Nam yêu nước, nhưng ít ra chúng còn gán cho họ những hành động phi pháp và trong thâm tâm chúng tin rằng họ đã làm những hành động đó. Ít ra chúng còn vu cáo để bách hại. Đàng này, trong những vụ án vừa qua, chính quyền cộng sản thừa biết các bị cáo vô tội và cũng không thèm vu cáo, nhưng vẫn xử những bản án rất nặng. Các nạn nhân chỉ là phương tiện để thị uy, để trấn áp tinh thần và để khẳng định một chính sách đàn áp mà đối tượng thực sự là nhân dân Việt Nam.
Ban biên tập
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét